Light Novel Mushoku Tensei: Chương 173.1: Kế hoạch của Orsted
Danh sách Chương
★★★
"── Đại khái là như thế này."
Sau khi thảo luận xong xuôi với Ariel, tôi ngay lập tức quay lại tìm Orsted để báo cáo với hắn tình hình.
Nếu nhiệm vụ của Luke là chịu trách nhiệm báo cáo lại với HItogami, thì tôi có trách nhiệm báo cáo lại với Orsted. Tôi đã báo cáo tất cả mọi thứ với hắn, từng chi tiết, từng người một.
Nó giống như tôi đang tố giác vậy. Vậy nên từ giờ xin mọi người hãy gọi Rudeus này là Kẻ Mách Lẻo nhé.
"Ta hiểu rồi, ngươi cần thông tin về Kaunnis sao ..."
"Giờ tôi phải làm thế nào ạ?"
Tôi hỏi câu hỏi này, và cùng lúc đó, câu trả lời "Ngươi tự nghĩ đi" chợt hiện ra trong đầu.
Chắc hổng có chuyện Sếp vô tâm vậy đâu, bởi tôi cũng đâu thường đòi hỏi gì nhiều. Sao có thể khiến hắn ta cảm thấy phiền được chứ.
Tôi nghĩ rằng bản thân có toàn quyền để xin xỏ ở một mức độ nhất định.
Với lại, tôi chỉ vừa mới trở thành cấp dưới của Orsted.
Vì vậy nên tôi cũng không tự tin vào phán đoán của bản thân cho lắm.
Nên để rõ giới hạn khả năng bản thân nằm ở đâu, lần này tôi định dựa vào phán đoán của hắn nhiều hơn bình thường một chút.
Với lại tôi không muốn bị hắn ta sau này mắng mỏ: ‘’Tại sao ngươi lại tự ý quyết định!’’
Nhưng tôi sẽ không quyết định ngay câu trả lời nào là đúng , mặc dù tôi định dựa vào phán đoán của Sếp.
Điều tôi muốn không phải là câu trả lời, mà là sự thông minh cần thiết để đến gần câu trả lời chính xác cơ.
Vì vậy, hãy thu thập thông tin tình báo và phát triển khả năng phán đoán của chính mình nào!!
Và đây là lúc Rudeus này nghĩ ra kế hoạch.
Kế hoạch là Orsted và tôi sẽ lẻn vào thư viện của Vương quốc Asura bằng cách dùng vòng tròn dịch chuyển ma thuật, và đánh cắp thông tin cần thiết ở đó và mang nó trở lại đây.
Nếu Orsted không có bất kỳ cao kiến nào khác, tôi định sẽ đưa kế hoạch vào áp dụng luôn.
"Vậy thì, các ngươi hãy đi đến mê cung sách."
Nhưng không ngờ hắn lại đột nhiên đề xuất một phương án.
"Mê cung sách?"
Đó là đâu?
"Đó là một mê cung, nơi tất cả các cuốn sách trên thế giới được sao chép và lưu trữ."
Có lẽ Orsted đã nhận thấy sự bối rối trong biểu hiện của tôi và chủ động giải thích luôn.
Thư viện chứa đựng tất cả các cuốn sách trên thế giới ư? Có một nơi như vậy sao...
"Tôi có thể hỏi mấy tài liệu này được lưu trữ thế nào không ạ?"
"Nó được viết ra bởi một Ma vương thích sách bằng cách sử dụng sức mạnh từ Ma Nhãn của gã."
Trong tâm trí tôi ngay lập tức hiện lên một anh chàng vứt cho mỗi đứa Kishirika, Badigadi và Atofe một cuốn truyện tranh và đọc một cách khoái trí.
Tại sao gã lại làm điều này? Đơn giản, bởi vì gã là Ma Vương. Có một kẻ mọt sách trong số những Ma Vương cũng là điều dễ hiểu thôi.
"Đúng là… thuận tiện phết nhỉ."
Vì thư viện đó lưu trữ toàn bộ sách của thế giới, điều đó có nghĩa là nó chứa đựng tất cả các thông tin trên thế gian này.
Mặc dù sẽ có một số thông tin không được lưu trữ trên giấy tờ, nhưng chỉ như thế này, số lượng đã rất đáng kinh ngạc rồi.
Nó giống như một phiên bản Fantasy của Wikipedia vậy. Nếu ta gặp khó khăn trong việc thiếu hụt thông tin, chỉ cần đến đó và điều tra, và hầu hết các khúc mắc sẽ được giải đáp.
"Không hẳn, vì đống sách đó sắp xếp chả có tổ chức gì cả."
"Ồ, tôi hiểu rồi ạ..."
Ngay cả khi có một lượng thông tin khổng lồ nhưng nếu ta không thể tìm kiếm được những thông tin cần thiết thì cũng vô nghĩa.
Với một cuốn từ điển, nó thật tuyệt vời vì nó sắp xếp các từ theo thứ tự 50 âm tiết, để ta có thể tìm ngay từ mà bản thân muốn biết.
Nhưng thư viện này thì khác, với tất cả những cuốn sách đã có từ rất lâu đời ... không khó để tưởng tượng ta sẽ mất bao nhiêu thời gian chỉ để tìm một cuốn sách chìm giữa hàng vạn cuốn khác. Như mò kim đáy bể vậy.
"Thế có cách nào để lấy thông tin về Kaunnis bây giờ?"
"Có rất nhiều sách về những hành động của Kaunnis Asura suốt chiều dài lịch sử, và chúng cũng được sắp xếp theo từng thời đại. Mặc dù không dễ để thu thập tất cả các tài liệu, nhưng ít ra nó cũng phong phú hơn thư viện quốc gia của Vương Đô Asura."
Đây đúng là thứ tôi muốn nè. Thật may quá, Ma Vương không sao chép sách theo số lượng ngẫu nhiên, mà sao chép theo thứ tự đã viết. Nói cách khác, sách cũ hơn được đặt trên giá sách cũ hơn, và sách mới hơn được đặt trên giá sách mới hơn.
Bằng cách này, thực sự có thể tìm thấy thông tin chúng tôi cần.
Hơn nữa, Kaunnis là vị vua vĩ đại của Vương quốc Asura và là một trong những anh hùng chiến tranh lẫy lừng.
Có lẽ có rất nhiều sách liên quan.
"Vậy thì, nơi đó nằm ở đâu ạ?"
"Ở vùng Heleth của Ma Đại Lục, nằm sâu trong Khu rừng Ác Linh."
"Vậy thì con đường di chuyển để tới đó là ...?"
"Sử dụng vòng tròn ma thuật Dịch Chuyển.’’
Thật thuận tiện vì phương thức để di chuyển hoàn toàn dựa vào vòng tròn ma thuật. Làm tôi phải bồi hồi nhớ lại khoảng thời gian vất vả đi từ Ma Đại Lục đến Lục địa Trung tâm cùng với Ruijerd và Eris. Có phương tiện đi lại nhanh chóng thế này đúng là tuyệt vời.
"Hiểu rồi, tôi sẽ đề xuất điều này với Ariel và những người khác trước."
Đúng là sẽ rất mất tự nhiên nếu đột nhiên nói về chuyện này, vì vậy hãy cứ coi đó là thông tin tôi đã lấy được từ Orsted vậy.
Nhắc đến cái tên Orsted vào thời điểm đó chắc chắn sẽ thu hút một số ý kiến trái chiều từ họ, và đó là lúc tôi phải sử dụng kỹ năng đàm phán của mình.
Với lại Orsted cũng rất mong đợi màn trình diễn của tôi về mặt này, nên mới thu phục tôi trở thành cấp dưới của hắn.
"Rudeus."
"Vâng?"
Ngay khi tôi định quay đi, Orsted đột nhiên ngăn tôi lại.
"Nếu ngươi dù đã kiểm tra thông tin về Kaunnis ở đó mà vẫn không tìm ra câu trả lời, hãy tìm kiếm với thứ này."
Sau khi dứt lời, hắn đưa cho tôi một bức tranh trông giống như bìa sách.
Bức tranh khá tinh tế, có phải do Orsted vẽ không?
"Đây là?"
"Rồi ngươi sẽ hiểu ra sớm thôi. Nếu có thể tìm thấy thông tin về Kaunnis, và giải quyết tốt mọi việc, thì thôi, ngươi không cần đến cái này nữa."
Lời nói của sếp thật đáng để tin tưởng, coi bộ hắn đã tính hết mọi đường đi nước bước cho tôi rồi.
Sau đó. tôi đã cầm bức họa trên tay và rời khỏi văn phòng.
Sau khi báo cáo xong tình hình với Orsted, tôi quay trở lại pháo đài Trên Không.
Đã đêm hôm khuya khoắt rồi.
Dù vào thời gian này Pháo Đài Trên Không đáng lẽ ra không ‘’mở cửa’’ chào đón khách, nhưng Arumanfi vẫn để tôi vào pháo đài như thường lệ, nhưng vì Perugius đã say ngủ nên hắn bảo tôi bước chân nhẹ nhàng thôi.
Ariel chắc cũng đã yên giấc rồi.
Có lẽ tôi không nên hấp tấp mà nên vào thời gian này làm gì, chắc là phải đi về rồi sáng mai quay lại vậy.
Nhưng vì đã lên đến tận đây rồi, giờ quay gót đi về cũng phiền.
Thôi thì hôm nay tôi sẽ qua đêm luôn trên đây, và thảo luận về vấn đề Mê Cung sách với Ariel vào sáng hôm sau.
Trong khi nghĩ vẩn vơ, tôi đi dọc hành lang đến phòng dành cho khách.
Vào lúc này, tôi đột nhiên cảm thấy có một loại sinh vật nào đó đang ở trong góc nhìn tôi.
Nó là một Con gián? Không ngờ nó lại xuất hiện ở nơi cao tít tắt trên bầu trời này. Ngay cả những tinh linh cũng mất cảnh giác để một con gián hôi lọt qua sao?
Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại, hồi trước Rudues già cũng đã từng nhắc đến việc có khả năng con chuột mang mầm bệnh Ma Thạch đã lọt vào túi hành lý từ tòa thành này ... Và một chuyển động nhẹ dường như đến từ bên ngoài cửa sổ đã cắt đứt mạch suy nghĩ của tôi.
Những gì hiện ra ngoài cửa sổ là một khu vườn huyền bí được chiếu rọi bởi ánh trăng đêm.
Mặc dù trời không sáng lắm, nhưng khi quan sát kỹ hơn, ta có thể thấy ai đó đang ngồi ở chiếc bàn đặt trong vườn.
Đêm hôm thế này ai lại có thể ngồi ở đó?
Sylvaril? chả lẽ cổ phải tăng ca đêm?
Trong lúc suy nghĩ miên man, tôi bước vào vườn một cách vô thức.
"Ồ."
Khi vừa bước chân vào vườn uyển, một khung cảnh vô cùng huyền ảo đập thẳng vào đôi mắt tôi.
Những tán cây ngọn cỏ được vầng trăng sáng chiếu rọi mờ mờ ảo ảo, làm nổi bật ra một con đường sỏi đá phía trước.
Những bông hoa ban ngày không được chú ý cho lắm cũng được ánh trăng tô điểm.
Chỉ cần đi dọc con đường này thôi là có thể nhìn thấy một khung cảnh khác hẳn vào ban ngày rồi.
Với vẻ đẹp thần tiên trước mắt này, không khó hiểu tại sao Sylvaril lại muốn ngồi ở đây ngắm cảnh.
Trong lúc suy nghĩ, tôi đã đi đến chiếc bàn đặt ở trong vườn.
Chiếc bàn tròn này thường được Ariel và Perugius dùng để uống trà.
Lúc này tôi mới để ý rằng có một người phụ nữ đang ngồi ở đó.
Không có chiếc mặt nạ nào trên khuôn mặt của cô ấy, nên chỉ có thể là-….
Không!! Đưa ra kết luận ngay thế cũng không đúng. Nanahoshi gần đây cũng không thường xuyên đeo mặt nạ, vì vậy sẽ có hai trường hợp-…
À mà khỏi phải đoán, ngồi ở đó là thiếu nữ lỗng lẫy toát lên dáng vẻ quý phái, Ariel.
Một vẻ thẫn thờ hiện trên khuôn mặt xinh đẹp đó ... cô đang nhìn khu vườn huyền ảo trước mặt với tâm trạng vô hồn.
"Ariel-sama?"
"À rế?"
Cô ấy hơi rùng mình khi nghe thấy tiếng nói đằng sau, rồi quay lại nhìn.
"À, là Rudeus-san..."
"Dù vào tầm giờ này sao người vẫn ở một chỗ như vậy, có chuyện gì sao ạ?"
Sau khi tôi hỏi, Ariel nhìn ra chỗ khác với dáng vẻ mệt mỏi.
"Ta không ngủ được nên đã lẻn ra ngoài đây."
"Người không thông báo lại cho Sylphy và Luke à?"
"Ta chỉ muốn ngồi đây hóng gió chút thôi. Xin lỗi."
Tôi không có ý trách móc cô ấy ... Dù sao thì, mạng sống của Ariel rất đỗi quan trọng mà , và có vẻ cô ấy cũng nhận thức rõ điều đó. Có lẽ cô ấy đã xin lỗi dựa trên vị thế của mình, dám lẻn ra đây với không có ai đi cùng hộ vệ.
"Không sao đâu, vì ai cũng có những lúc như thế này."
"Một vị quân vương cũng có quyền đó sao?"
"Đúng, dù sao Vua cũng là con người mà, gặp phải tình huống khó khăn rồi đa cảm như vậy cũng là chuyện đương nhiên."
"..."
Có lẽ cô ấy không muốn để mọi người ấn tượng rằng cổ là một kẻ mềm yếu, vì không đúng hình mẫu lý tưởng của một vị Quân Vương.
Và một khi đã yếu mềm thì con người ta rất dễ suy nghĩ lung tung.
"Vậy xin được phép làm phiền, người ở ngoài này làm gì vậy ạ?"
Tôi cố tình ngồi xuống với cô ấy.
Mặc dù cô ấy muốn ngồi hóng gió một mình cho nó tâm trạng, nhưng có điều tôi muốn nói rõ với cô ấy trước.
Mặc dù đề cập vào ngày mai cũng không sao, nhưng tôi nghĩ nên truyền đạt càng sớm càng tốt.
"Ta đang tự hỏi rằng liệu mình có phù hợp để làm vua không."
Lúc này, Ariel đột nhiên nói điều gì đó khá là tiêu cực.
"Theo quan điểm của tôi thì người rất phù hợp đó ạ."
"Đúng là nhìn từ bề ngoài, thì trông cái ‘’hình mẫu’’ của ta đúng là phù hợp thật."
"Vậy ý của người là bản chất bên trong?"
"...Để có thể giữ thể diện với mọi người, để đáp lại kỳ vọng của họ dành cho ta, cho nên ta mới có mục tiêu trở thành Nữ Hoàng. Vậy nên ta không được phép nghĩ bản thân không thích hợp làm nữ hoàng, Liệu khi lên ngôi, ta có ăn nói thô tục với Luke như trước đây không, rồi một ngày nào đó sẽ kết hôn với một quý tộc chỉ vì chính trị, đó có phải là cuộc sống phù hợp dành cho ta không? ”
Giọng của Ariel giống như một kẻ hèn nhát.
Cất lên những từ mềm yếu mà tôi chưa từng nghe trước đây từ miệng cổ bao giờ.
"Cái này ... thì…’’
Không, cứ thế này không ổn. Cô ấy sẽ bị trầm cảm quá mức và bước vào một chu kỳ tiêu cực mất.
Nếu cứ tiếp tục giữ cái suy nghĩ ‘’không xứng đáng trở thành Nữ Hoàng’’, thì sẽ rắc rối to.
Bởi vì Orsted có ý định biến Ariel trở thành nữ hoàng mà, và gã sẽ tìm mọi cách để việc đó thành sự thực.
Kể cả tôi có thất bại đi chăng nữa, hắn vẫn sẽ tiếp tục kế hoạch.
Mặc dù không nói thành lời, nhưng thực ra trong lòng tôi cũng đồng ý một phần với Ariel. Cô đã bị đánh bại trong trận chiến chính trị và chạy trốn như thể bị lưu đày khỏi đất nước, mặc dù vậy cô vẫn không bỏ cuộc mà bắt đầu lại từ đầu để củng cố nền tảng và tăng chiến lực, cô ấy dù đã cố gắng làm việc chăm chỉ cho đến nay. Thế nhưng phải mất ít nhất năm đến sáu năm nếu muốn có được sức ảnh hưởng lớn.
Nếu là tôi, có lẽ giờ cũng đã đi được nửa chặng đường- ... Không, có lẽ tôi sẽ bỏ cuộc ngay khi bị Đất nước truy lùng. Cũng giống như trong khoảng thời gian nghĩ rằng mình đã bị Eris bỏ rơi vậy.
Thế nhưng tôi cũng tuyệt nhiên hiểu rằng Ariel sẽ không dừng bước ở đây.
Ngay cả khi cổ thất vọng, Ariel chắc chắn sẽ cố gắng hết sức để trở lại Vương Đô Asura.
Nhưng một khi đã đánh mất tinh thần chiến đấu thì dù có cố gắng thế nào cũng không thể giàng chiến thắng được. Đôi mắt cô giờ đây không còn sức lực, ai sẽ sẵn lòng đứng ra vực dậy tinh thần giúp cô? Và nếu không có ai thì chuyện gì sẽ xảy ra?
... Tôi nghĩ đó chắc hẳn là trường hợp của Ariel trong cuốn nhật ký tương lai.
Cô ấy du hành đến Vương quốc Asura mà không có hậu thuẫn của Perugius, sau đó bị phản bội và chết tức tởi ... Mặc dù tương lai đó giờ chỉ là giả tưởng ở dòng thời gian này, những tâm trạng hiện giờ của cổ cũng sẽ ảnh hưởng tạo thành một bước ngoặt trong những thời điểm quan trọng.
Trong thực tế, tâm trạng cũng sẽ đảo ngược lại thế cuộc.
‘’Ariel-sama."
Tuy nhiên, tôi không thể khuyên nhủ được gì cho cô ấy.
Rốt cuộc, tôi không có ý định trở thành một vị vua, và tôi không biết thế nào là một vị vua tốt.
Tôi không dõi theo những gì Ariel đã trải qua cho đến tận ngày hôm nay. Tất cả những gì tôi thấy là bề ngoài của Ariel. Dù tôi có khuyên nhủ gì đi chăng nữa thì đó cũng chỉ là những nhận xét hời hợt chả đáng để cổ bận tâm.
"Tôi nghe nói rằng Orsted-sama có vài manh mối về vị trí lưu trữ một lượng lớn thông tin về cuộc đời của Kaunnis Sirian Asura."
"Cái gì?"
"Trước khi lo lắng về việc liệu ngai vàng có xứng đáng với người hay không, chúng ta hãy đến đó và nghiên cứu thông tin về Vua Kaunnis thử xem nhé?"
Ariel mở to mắt, cô ấy nhìn về phía tôi, và thì thầm "Orsted-sama sao...?" bằng một giọng trầm.
Rõ ràng, tôi có thể nghe thấy tiếng Ariel nuốt một ngụm nước bọt.
"Nơi đó nằm ở đâu?"
"Đó là một nơi được gọi là ... Mê Cung Sách—"
"Vậy mau khởi hành thôi."
Ariel trả lời dứt khoát mà không do dự lấy một lời, như thể không có cảm xúc tiêu cực nào vừa mới đây vậy.
"... Người quyết định nhanh chóng vậy liệu có-…."
Tôi liền ngay lập tức khựng lại, Ariel gần như ngoảnh mặt đi khi cô ấy nghe thấy câu nói đó, nhưng đột ngột dừng lại giữa chừng, và ngay lập tức nhìn tôi với một ánh mắt mạnh mẽ đầy uy nghiêm.
"Dù vị thế ta đang ngày càng yếu đi… Nhưng ta quyết sẽ không bỏ cuộc!!’’
"Tôi hiểu rồi."
Mặc dù bề ngoài trông rất yếu ớt và gần như sẽ gục ngã bất cứ lúc nào, nhưng dù sao cô là người mang trong mình quyết tâm giành ngôi Vương mà.
Đó là một tham vọng vô cùng mãnh liệt.
"Ra vậy. Thế thì khởi hành thôi."
Tôi cũng gật đầu trả lời một cách mạnh mẽ, lặp lại quyết tâm của cô ấy.
★ ★ ★
Sau ba ngày, chúng tôi đến tòa nhà ở ngoại ô thành phố ma thuật Sharia.
Túp lều này không phải là chỗ văn phòng mà Orsted định cư.
Trước mắt chúng tôi là một vòng tròn ma thuật chuyển dịch phát ra ánh sáng xanh rực rỡ.
"Đây có phải là vòng tròn ma thuật Dịch Chuyển không?"
Người đứng bên cạnh tôi là Ariel vừa cất giọng.
Trước đó vài ngày, Ariel ngay lập tức đánh thức Sylphy và Luke và giục họ bắt đầu chuẩn bị.
Vì vậy, tôi vội vã trở lại gặp Orsted, thu dọn tầng hầm của túp lều này, và nhờ hắn giúp thiết lập vòng tròn ma thuật.
Vòng tròn ma thuật này là loại có thể sử dụng miễn là tôi bơm đủ lượng ma lực.
Tóm lại, nó giống loại mà Perugius thường dùng.
"Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên ta nhìn thấy nó, nhưng đến khi trực tiếp sử dụng thì đúng là lo lắng thật.’’
Ariel nhìn vòng tròn ma thuật đang tỏa ra ánh sáng xanh một cách thích thú.
Tuy nhiên, như thể đột nhiên nhận ra điều gì đó, cổ nhanh chóng thể hiện một phong thái duyên dáng, rồi quay sang tôi và nói:
"Nhân tiện, tại sao không thấy Orsted-sama đâu nhỉ?"
"Bởi vì ngài ấy sợ gây ra sự cố không đáng có do lời nguyền nên…’’
"Ra là vậy. Ta đã hy vọng được chào hỏi với ngài ấy."
Mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng nếu Orsted xuất hiện ở đây, có lẽ chả ai dám lại gần cái vòng tròn này huống chi là sử dụng.
Mặc dù lời nguyền dường như không ảnh hưởng nhiều đến Ariel, nhưng thật khó để biết nếu cô ấy nhìn thẳng vào Orsted.
"Thật đáng tiếc mà." Ariel tiếc nuối nói.
Tuy rằng không biết cổ có phải đang không sợ trời không sợ đất, hay là bởi dòng máu bạo dâm chảy trong khí quản, càng sợ càng muốn xem.
Tóm lại là không cho Ariel gặp Orsted thì tốt hơn.
Tác động của lời nguyền sẽ khiến con người mất đi khả năng phán đoán bình thường.
Ngay cả Sylphy và Luke có tinh thần vững cũng bị ảnh hưởng bởi lời nguyền, nên dù tôi có nói gì đi chăng nữa, họ cũng không thể tin tưởng Orsted, vì vậy không có gì đảm bảo rằng Ariel sẽ khác biệt.
Mặc dù Ariel hiện có vẻ ổn, nhưng nếu họ tiếp xúc gần, cổ chắc chắn sẽ sợ hãi Orsted và quay lưng với tôi.
Sẽ thật tuyệt nếu cô ấy có thể nói chuyện bình thường với Orsted giống như tôi đã làm, nhưng nếu không được, tốt hơn là ta nên để Ariel giữ khoảng cách nhất định.
Hắn ta tuy rất đáng sợ nhưng không phải ác quỷ gì cả, và việc không gặp mặt như vậy sẽ khiến Ariel cảm thấy yên tâm hơn khi đặt niềm tin vào Orsted.
Thực tế đã cho thấy rõ, ngay cả khi tôi tuyên bố rằng Orsted là người có thông tin về Mê Cung Sách, Ariel đã không một chút mảy may nghi ngờ, thậm chí còn gật đầu cái rụp.
Đơn giản là vì cô ấy đang như một con ngựa bị thương bất ngờ gặp được bác sỹ thú y vậy á, đó là một phán đoán tự nhiên thôi, nhưng ảnh hưởng của lời nguyền có lẽ sẽ ngay lập tức ngăn cản dòng suy nghĩ đó.
"Thứ này đã được tạo ra bởi Orsted-sama đó ạ."
"Có thực sự ổn không? Tôi không muốn bất ngờ bị ném vào hang ổ lũ Ma Thú đâu đấy." Luke lo lắng nói.
Về phần Sylphy và Luke, sau khi nghe tin vòng tròn ma thuật được Orsted chuẩn bị, họ cảm thấy hơi bất an.
Họ vẫn không tin tưởng Orsted.
Nếu Ariel thực sự gặp mặt hắn, thì cô cũng sẽ bày ra cái bản mặt như thế này cho mà xem.
Tôi phải tránh tình huống tồi tệ đó xảy ra.
"Hai người đừng nói thế chứ? Làm sao Rudeus-san lại khiến cho Sylphy gặp nguy hiểm được?"
Sau khi Ariel nói vậy, cô ấy liếc trộm tôi một cái.
"Tất nhiên rồi, bởi vì tôi đã xác nhận vị trí dịch chuyển trước."
Điểm đến thì ổn, chỉ hơi bụi và mốc tý thôi.
Nhưng dù sao thì đó cũng là một mê cung, nên tôi không thể xác định xem nơi đó sâu bao nhiêu mét được.
"Vậy thì chúng ta sẽ khởi hành lập tức... Mặc dù ta muốn nói như vậy lắm..."
Ariel đứng trước vòng tròn ma thuật và hướng ánh mắt về phía tôi - chính xác hơn là mấy người đằng sau lưng tôi.
"Cậu có thể giới thiệu cho ta hai vị khách quý đang đứng đằng kia được không nhỉ?"
Tôi quay lại và vứt tầm mắt theo hướng nhìn của cô ấy.
Đứng đó là có hai người phụ nữ.
Eris Greyrat và Ghislaine Dedoldia
Khi vừa đề cập việc tới Mê Cung Sách. Mắt cô sáng quắc như đèn giao thông và hét lên đầy phấn khích : ’’Mê Cung ư!!!!!’’ Và nhất quyết đòi đi theo bằng được.
Về phương diện tìm tài liệu sách vở, Eris chẳng có ích lợi gì. Tuy nhiên, mặc dù Orsted nói rằng đó không phải là nơi nguy hiểm, nhưng không có gì đảm bảo rằng sẽ không có bất kỳ mối hiểm họa nào rình tập. Vì vậy kéo thêm mấy người biết chiến đấu đi theo cũng không phải ý tồi.
Vì không có lý do gì để từ chối nên tôi cho phép cô ấy đi cùng luôn.
Về phần Ghislaine tôi muốn nói rằng đó là một cơ hội hiếm hoi để giới thiệu Ariel biết về cô qua hành động này, vì vậy tôi đã đưa cô ấy theo đến đây sau khi đã cân nhắc kỹ.
Thành thật mà nói, có lẽ nên đợi cho đến khi tôi và Ariel thân nhau hơn một chút nữa thì mới nên tiến triển cái vụ này. Nhưng có vẻ cổ cũng đã tin tưởng Rudeus này một chút rồi, có tới bước tiếp theo luôn cũng không phải là tệ.
Hơn nữa, nếu đến tận lúc sắp tới Vương Đô Asura mới giới thiệu, Ariel sẽ do dự không biết có nên tin tưởng Ghislane hay không.
Vì vậy, tôi nghĩ nên sử dụng việc khám phá Mê Cung Sách này như một bước đệm.
Sau khi tôi nói rõ chuyện này với hai người họ, Ghislane nói rằng cổ không biết các quy tắc xã giao của hoàng gia, liệu rằng mọi việc sẽ diễn ra trơn tru như dự tính?
Hai người đó thường không bận tâm đến vấn đề này lắm. Nước đến chân mới nhảy thì không kịp.
Trong trường hợp này, Sylphy sẽ là người đứng ra hỗ trợ giải quyết cuộc khủng hoảng.
Cô ấy thở dài và giải thích chi từng người một, nói rằng Ariel-sama không chú ý lắm đến phép xã giao. Không có vấn đề gì cả. Nếu không biết thì bây giờ học thôi vẫn kịp mà.
Sau đó, bao nỗ lực tập luyện đã được đền đáp, và họ chỉ mất ba ngày để chuẩn bị xong xuôi
Sau khi nghe Ariel yêu cầu giới thiệu, Eris tiến về phía trước như chờ khoảng khắc này lâu lắm rồi. Có vẻ như cổ đang rất sốt ruột.
"Đợi mãi, Giờ thì đến lượt tôi nhỉ?’’
Tuy nhiên, tôi đã đưa tay ra và chặn cô ấy lại.
"……Làm gì đấy?"
Chờ đã, chờ đã nào, chồng yêu, vợ sẽ giới thiệu chồng ngay giờ mà. Đừng vội vã làm gì cả.
‘’Ariel-sama. Đây là Eris, Eris Greyrat. Tôi không biết Ariel-sama đã nghe nói về cô ấy chưa, nhưng cô ấy là một kiếm sĩ, được người đời xưng tụng là ’’ Cuồng Kiếm Vương" đó ạ. Lần này, cô ấy thuộc quyền quản lý của ‘’Rudeus Greyrat" với nhiệm vụ là vệ sỹ cho tôi, và đồng hành với chúng ta trong chuyến đi lần này.’’
Sau khi dứt lời, tôi thì thầm vào tai Eris "Giờ là lúc đó." để thúc giục cô ấy.
Dù hai tay ôm ngực nhưng Eris vẫn cúi đầu một chút:
"Tôi là Eris Greyrat." Cổ đáp cụt lủn.
Dù thái độ có hơi thô lỗ nhưng Ariel vẫn nở một nụ cười dịu dàng và nói:
"Lần đầu gặp mặt, Eris-san . Ta là Nhị Đại Công Chúa của Vương Đô Asura, Ariel Anemoi Asura. Ta đã nghe tin đồn về cô kể từ khi còn nhỏ rồi."
"Hứ, dù sao cũng chả phải là một tin đồn tốt lành gì.’’
Ariel bật cười khi nghe điều này.
"Quả thực tin đồn được lan truyền trong vương đô không tốt đẹp gì. Tuy nhiên, ta không có ý định đánh giá một người chỉ bằng tin đồn thất thiệt đâu. Bởi vì cái gọi là ‘’tin đồn’’ dù sao cũng chỉ là tin đồn."
"..."
"Và bằng chứng xác thực nhất là cô đang đứng cạnh Rudeus-san đây. Mặc dù những người tụ tập xung quanh Rudues-san luôn có khí chất đặc biệt, nhưng không có kẻ xấu nào cả."
Eris hài lòng gật đầu, khoanh tay trước ngực, dang rộng hai chân bằng vai và để một tư thế quen thuộc. Đương nhiên có cả cái miệng へ nữa. Có vẻ như cô đã quên cách chào của một cô con gái quý tộc từ đời nào rồi.
"Đúng vậy, Rudeus tuyệt vời lắm đó nhé. Cô biết được điều đó thì đúng là khá lắm đấy!"
"Vâng... Tuy rằng có thể chỉ là trong thời gian ngắn, nhưng ta cũng muốn được chào hỏi với cả hai người.’’
Ariel chỉ đứng và cúi chào một cách duyên dáng. Eris nhìn xuống cô và khịt mũi cực mạnh, nhưng vẫn cúi đầu.
"Ừm hứ."
Thấy thái độ của Eris, Sylphy gãi sau tai và hắng giọng.
Nghe thấy tiếng E hèm, Eris buông cánh tay ra với một tiếng "A" nhẹ. Với vẻ mặt ngượng ngùng, cô ấy lui về phía sau.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, tôi cũng cười nhạt và đưa tay ra hiệu cho Ghilslane.
"Đây là Ghislane, Ghislaine Dedoldia. Đó là 'Hắc Lang” Ghislaine nổi tiếng đó ạ. Tôi đưa cô ấy đến đây hôm nay vì tôi muốn giới thiệu cô ấy đến Ariel-sama với tư cách là kẻ hộ tống trong tương lai của người."
Ghislaine tiến lên một bước và khuỵu một gối xuống. Và nhìn Ariel bằng một bên mắt.
"Tên tôi là Ghislaine."
"Lần đầu gặp mặt, Ghislaine-san. Ta là Nhị Đại Công Chúa của Vương Đô Asura, Ariel Anemoi Asura. Khi cô còn ở trong lãnh thổ của Fitoa—"
Hình như mình bị Dejavu…Cái này kiểu như văn mẫu ấy nhỉ?
"Tôi muốn hỏi người một vài điều được không ạ."
Kirienu cắt ngang lời của Ariel và hỏi:
"Tôi nghe nói rằng khi trở thành thuộc hạ của bệ hạ, bệ hạ có thể giúp báo thù cho Sauros-sama. Điều này có đúng không ạ?"
Thật thô lỗ khi hỏi điều đó một cách đột ngột như vậy. Ghislaine-san hỡi~
Nó thô lỗ đến mức khiến mọi người nghĩ rằng mục đích của việc luyện tập lễ nghi với Sylphy trong những ngày vừa qua chỉ như gió thoảng mây bay vậy.
Tuy nhiên, xét cho cùng, nó lại thể hiện cái chất riêng của Ghislaine đến lạ.
"Tất nhiên."
Trước câu hỏi khiếm nhã này, Ariel trả lời không chút do dự.
Dù sao trước đó tôi cũng giả sử rằng Ghislaine sẽ đặt ra câu hỏi này, vì vậy tôi đã chuyển lời trước cho Ariel thông qua Sylphy, để cô ấy biết rằng lý do tại sao Ghislaine muốn làm vệ sĩ là để trả thù cho ông Sauros.
"Chỉ cần cô đến Cung điện Asura với ta, ta sẽ có thể tìm ra trực tiếp người đã sát hại Sauros-san ... và kẻ đứng đằng sau bức màn. Không, ta chắc chắn sẽ tìm thấy hắn bằng được!! Lúc đó, hãy vung thanh kiếm bằng cả trái tim mình.’’
Sau khi Ariel nói điều này, cô ấy nhìn Eris một cách đầy ẩn ý.
Cảnh này mang ý nghĩa gì vậy? Có lẽ nào Ariel-sama đang liếc mắt đưa tình với Eris? Đừng hòng. Dù Eris đúng là rất nam tính và đẹp trai thật đó, nhưng Chậu đã có hoa rồi đấy nhá!!
À, không, không!! Suy nghĩ kỹ lại, mục đích của Ghislaine đúng là trả thù cho Sauros đấy.
Tuy nhiên, có một nhân vật muốn trả thù cho ông ta hơn cả Ghislaine.
Đó là Eris. Sau cùng, cô ấy cũng là cháu ruột của Sauros mà.
Ariel có lẽ nghĩ rằng Eris chỉ là vệ sĩ của tôi trên danh nghĩa, nhưng mục đích thực sự của cô ấy cũng giống như Ghislaine.
Mặc dù tôi không biết chính xác Eris nghĩ gì về vấn đề này, nhưng nếu có thể trả thù, tôi nghĩ Eris cũng muốn làm điều đó. Mặc dù không cần thiết phải thực hiện một chuyến đi đặc biệt để điều tra mục tiêu và truy đuổi chúng đến cùng trời cuối đất, nhưng nếu có một tên cặn bã như vậy, và tên đó tình cờ xuất hiện trước mặt, tôi nhất định sẽ làm gỏi gã ngay tại chỗ.
Nhân tiện, nguyên nhân cái chết của Sauros được cho là kết quả của chiến lược làm suy yếu sức mạnh của Boreas, một trong bốn lãnh chúa lớn của khu vực, cùng lúc làm suy yếu quyền lực của vị hoàng tử đệ nhất.
Có vẻ như vì có quá nhiều kẻ tình nghi nên không thể nhốt tù nhân trong thời gian dài.
"Xin được chiếu cố."
Ghislaine chỉ nói một câu, rồi cúi đầu lễ nghi.
Sau đó cô ấy quay đuôi lại, hướng mắt về phía Sylphy.
"Vậy, giờ tôi nên làm gì đây?"
"Ể… à thì… lần này, cô sẽ làm vệ sỹ cho Ariel-sama và bảo vệ người khỏi những tia lửa tới từ xung quanh.’’
"Tia lửa? Sẽ có Ma Vật phun lửa sao?"
"Hả? Không, thì... Tôi muốn trực tiếp đánh bại kẻ thù sẽ tấn công Ariel-sama, nên..."
"Tôi hiểu rồi ... Ngoài ra, cứ gọi tôi là Ghislaine là được."
Ghislaine lùi lại một bước sau khi nói ngắn gọn.
"Vậy thì, xin hãy chiếu cố cho ta nhé."
Ariel cúi đầu một lần nữa trước cả ba chúng tôi.
Tôi theo lẽ tự nhiên cũng cúi đầu chào, và từ khóe mắt, tôi thấy Eris đang chào một cách hoang dã. Nhìn sang phía khác, tôi thấy Ghislaine cũng cúi đầu chào đơn giản.
Giờ đây mối quan hệ với Ariel chưa được chắc chắn cho lắm, để có thể thiết lập được mối quan hệ tin cậy hay không thì phụ thuộc vào mức độ hiệu quả trong những nhiệm vụ kiểu này.
Và cũng để thiết lập mối quan hệ tin cậy giữa sếp và nhân viên. Tôi phải hoàn thành nhiệm vụ được giao này một cách hoàn hảo. Không thì sẽ mất niềm tin đến từ phía Orsted cho mà xem.
"... Được rồi, đi thôi."
Và thế là chúng tôi khởi hành đến Mê cung Sách.